Xin chào! Chúng tôi là thành viên của gia đình12A4, được bao bọc trong một đại gia đình lớn hơn chính là mái trường THPT Hoàng Cầu. Cuộc hành trình mà chúng tôi cùng nhau trải qua có những mảnh hoài niệm đẹp đẽ, những miền kí ức long lanh, lấp lánh sắc màu. Đó là những nụ cười bình yên, những giọt nước mắt của tâm hồn ngây ngô, những giận hờn cùng những tình cảm trong sáng, đáng yêu tuổi học trò. A4 là nơi những câu ngân nga luôn được cất lên, là những khung cảnh chí choé so nhau đáp án của bài toán khó phát khóc, là những người bạn luôn sẵn sàng giúp đỡ, là những hôm đẹp trời cao hứng chụp ảnh cùng nhau… để rồi ngắm nghía một hồi tự cảm thấy ai cũng xinh đẹp lạ thường.
Vui đón trung thu
12A4 trong lễ khai giảng
Lớp chúng tôi 45 sắc màu nhưng lại hoà chung với nhau thành 1 nhịp đập. Giống như một thị trấn thu nhỏ, 12A4 có một Bảo Anh, Kiều Linh ham học hỏi, những nhà lãnh đạo biết cương biết nhu Vũ Nam, Phương Anh, cả không thiếu những ‘’cây hài’’ của lớp: Thành, An, Hà, Nhân, Hữu Long, Hà Long,… Và đặc biệt, làm sao chúng tôi thiếu được thị trưởng đáng yêu, cô Nguyễn Thị Thuỷ. Cô là một cô giáo hay cười và vô cùng tâm huyết với lớp. Chúng tôi nhớ cả những giây phút nghiêm khắc của cô mỗi khi lớp chưa ngoan hoặc chưa hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng trên hết chúng tôi đều hiểu rằng cô luôn hết mình vì lớp và vì học sinh. Mới một thời gian đầu, lớp chúng tôi ai cũng e dè trước cô. Nhưng thời gian dần trôi qua, sự tâm huyết của cô đã khiến chúng tôi mở lòng mình nhiều hơn. Giữa cô và lớp không còn là những khoảng cách, những bước tường vô hình, mà thay vào đó là những tiếng cười, những câu tâm sự đầy quan tâm của cô và trò.
Đôi khi người ta sẽ không biết được giá trị của những khoảnh khắc cho đến khi trong chúng ta chỉ còn là hồi ức. Khoảng thời gian học cấp ba đối với chúng tôi mà nói, chính là khoảnh khắc đẹp và đáng yêu nhất. Và chúng tôi còn hạnh phúc hơn bởi thanh xuân của chúng tôi có một khoảng lặng bình yên mang tên A4, tự hào hơn khi thanh xuân của chúng tôi đúng vào dịp ngôi trường tròn 40 năm tuổi. Một ngày nào đó chúng tôi sẽ nhớ chính chúng tôi của năm 17 tuổi, hối hả chạy đến lớp khi chuông báo, gật gà gật gù trong lớp trước những bài giảng, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay ôn thi thức đến sáng vì mong được điểm tốt... Đó là những năm tháng mà giữa bạn và tôi đều không có gì, “Chỉ có thời gian là vừa dài vừa rộng’’. Thời gian không còn nhiều, cổng trường THPT Hoàng Cầu sẽ khép lại, mở ra một cánh cửa mới. Chúng tôi như những con chim đủ lông đủ cánh sắp phải rời xa tổ ấm của mình để đương đầu với những khó khăn ngoài trường đời. Vì vậy mà A4 chúng tôi, sẽ quyết cùng nhau chạm đến những ước mơ, A4 chúng tôi sẽ cùng nhau toả sáng.
"Thời gian có thể mang chúng tôi ra khỏi A4, nhưng mãi mãi không thể mang A4 ra khỏi trái tim chúng tôi."
Bài viết đạt giải trong cuộc thi viết "Hoàng Cầu mái trường tôi yêu"