“Năm tháng qua đi cuốn theo những ước mơ của một thời đầy ắp khát khao và mơ mộng. Thời gian vô tình chẳng chờ đợi ai cứ thế mang hồi ức đi xa về miền nhung nhớ. Tuổi học trò với những kỉ niệm giờ đây gói ghém tất cả theo cuộc hành trình dài.”
Thời gian trôi nhanh thật đấy, mới ngày nào tôi còn là học sinh trường THPT Hoàng Cầu mong ngóng chờ “cậu” ở tuổi 40, vậy mà giờ đấy là chào đón “cậu” ở tuổi 45 với cách gọi theo thời gian là cựu học sinh.
Lạ lắm, tôi chẳng thích được gọi là cựu học sinh chút nào đâu, tôi vẫn muốn được gọi là học sinh Hoàng Cầu hơn. Bởi lẽ, với bản thân tôi “cậu” tuyệt vời lắm! Nếu không có duyên gặp gỡ với “cậu” thì có lẽ tôi sẽ bỏ lỡ nhiều điều trong suốt 3 năm THPT.
Còn nhớ như in cảm xúc của ngày đầu nhập học, nhớ khi lần đầu tiên gặp “cậu”, lần đầu tiên bước chân vào mái trường THPT Hoàng Cầu để nộp hồ sơ, tôi vô cùng ngạc nhiên, vô vàn những câu hỏi đặt ra trong đầu. Trường gì mà bé thế? Trường chẳng đẹp gì cả? Trường chẳng có gì đặc sắc! Đây sẽ là nơi mình học 3 năm THPT sao? Có lẽ cảm xúc lúc đó của tôi là thất vọng khi được gặp “cậu”, một cảm xúc khó tả, chẳng muốn đồng hành cùng “cậu” một chút nào trong khoảng thời gian 3 năm THPT cả, vì có lẽ lựa chọn đầu tiên không phải là “cậu”.
Nhưng rồi dần những suy nghĩ ấy của tôi đã được thay đồi, thay đổi phải đúng hơn 360 độ trong buổi gặp mặt đầu tiên trước toàn thể học sinh khối 10. Một giọng nói nhẹ nhàng, trìu mến, ngập tràn yêu thương cất lên chào đón thế hệ học sinh K39 của trường – cô Hiệu trưởng. Những lời nói ấy đến giờ tôi vẫn nhớ như in, mỗi khi nhớ lại câu nói của cô, cảm xúc của tôi vẫn nguyên vẹn như lúc ban đầu “Các con học sinh thân mến, tuy đây không phải là ngôi trường mà các con lựa chọn ngay từ đầu, nhưng tại đây, tại ngôi trường Hoàng Cầu này các con sẽ cảm nhận được tình yêu, sự quan tâm và luôn sát cánh của các cô bên cạnh các con”.
Năm tháng cấp 3 đã cho tôi gặp những thầy cô “kì lạ” lắm, mỗi lần nhắc về “cậu”, tôi sẽ luôn nhắc về những thầy cô “kì lạ” ấy. “Kì lạ” là bởi thầy cô nơi đây luôn truyền cảm hứng cho học sinh, luôn khơi dậy những động lực để học sinh là chính mình. Tôi cũng đã từng buông xuôi, vô tình đánh mất bản thân mình trong khoảng thời gian đầu những năm tháng cấp 3, lúc đó tôi vẫn chưa thể tin mình thi trượt và phải chấp nhận gắn liền với “cậu” trong 3 năm. Nhưng rồi thầy cô nơi đây đã kéo vực tinh thần tôi lại qua những bài giải tận tâm, qua cách quan tâm học sinh tận tùy, qua sự yêu thương nhẹ nhàng nhưng cũng có lúc nghiêm khắc. Không có thầy cô nghiêm khắc, thì sao có những người học trò trưởng thành như bây giờ. Ngày ấy cứ nghĩ thầy cô nghiêm khắc là đang muốn đì mình, là đang ghét mình lắm,….nhưng làm gì có thầy cô nào muốn mình đóng vai Cám trước mặt học sinh mình đâu. Vậy nên các bạn học sinh còn đang được ngồi trên ghế nhà trường, còn đang được đồng hành với “người bạn” của tôi thì hãy luôn trân trọng, yêu thương và gìn giữ những kỷ niệm ấy nhé. Vì sau này khi ra trường rồi sẽ không còn được nghe những lời mắng ấy nữa đâu, không còn được yêu thương, đùm bọc như khi còn được ở Hoàng Cầu nữa đâu. Chúng ta sẽ đều như đàn chim tung cánh mỗi đứa một nơi, một công việc, một cuộc sống riêng với bộn bề lo toan thường ngày, nhưng hãy luôn nhớ rằng “Hôm nay tôi tự hào về trường, ngày mai trường tự hào về tôi”
Nhờ những năm tháng tích lũy khi ở cùng “cậu”, tôi đã trưởng thành hơn, mạnh dạn hơn, tự tin và luôn là chính mình. Nếu ngày trước, khi ai nhắc đến tên của “cậu” thì tôi ngập ngừng, có chút e ngại, không dám nhận đây là trường của mình; nhưng giờ thì khác! Mỗi lần nhắc về “cậu” trong tôi hiện niềm hãnh diện, hạnh phúc và cảm giác trìu mến. Tôi mạnh dạn giới thiệu với tất cả mọi người “Tôi là học sinh trường THPT Hoàng Cầu – ngôi trường hạnh phúc, học sinh hạnh phúc”
Không biết định nghĩa ngôi trường hạnh phúc của mọi người là gì, nhưng đối với tôi định nghĩa về ngôi trường hạnh phúc tại Hoàng Cầu là những thầy cô luôn yêu thương học sinh hết mực, luôn tận tâm, nhiệt huyết trong từng bài giảng, là những thầy cô có sức mạnh “kì lạ”. Chứng kiến “cậu” ngày càng trưởng thành và vững mạnh, tôi lại càng thêm yêu và thêm trân trọng, chỉ ước rằng mãi mãi được là học sinh Hoàng Cầu. . Cảm ơn Hoàng Cầu đã cho tôi lớn, cảm ơn Hoàng Cầu đã nuôi dưỡng ước mơ trở thành giáo viên của tôi. Cảm ơn vì đã có duyên gặp gỡ Hoàng Cầu.
Xin chúc các thầy cô - những người cha, người mẹ thứ hai của con tại mái nhà Hoàng Cầu sẽ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và ngày càng thành công hơn nữa trong sự nghiệp trồng người. Chúc cho “cậu” sẽ ngày càng phát triển và khẳng định vị thế của mình nhé!
Hẹn ngày trở về!