Là
một học sinh mới đến từ vùng quê Thái Bình xa lạ chuyển lên Hà Nội học
tại một trường cấp 3 mới, đó là trường THPT BC Đống Đa và bây giờ là
trường THPT Hoàng Cầu thì trong lòng tôi có bao cảm xúc mới lạ chợt dâng
lên, choáng ngợp trước dòng học sinh mới xa lạ mà mình sẽ học cùng và
làm quen. Lần đầu tiên đặt chân đến ngôi trường mới tại một thành phố
lớn chắc hẳn ai cũng như tôi, tâm trạng hồi hộp, rụt rè, ngượng nghịu,
nhìn xung quanh mọi vật đều xa lạ và chợt những suy nghĩ trong đầu tôi
lại hiện lên rằng “Không biết mình phải làm quen với các bạn như thế
nào”, “bao lâu thì mình với các bạn mới thân thiết được với nhau như
những người bạn thật sự” và “không biết các bạn ở đây có dễ gần không?”.
Đó là những cảm xúc của một bạn học sinh mới. Tôi chuyển tới trường và
học tại đây đến bây giờ đã được hơn nửa học kỳ, cũng đã quen dần với
thầy cô và các bạn, cũng không còn rụt rè bỡ ngỡ như hôm đầu được cô
giáo chủ nhiệm dẫn vào lớp. Tôi vẫn còn nhớ hôm đấy, khi tôi gặp cô chủ
nhiệm Nguyễn Lan Phương, lúc đầu tôi nghĩ: “Không biết cô giáo chủ nhiệm
mới như thế nào nhỉ? Cô có tâm lý hay không?”. Nhưng khi gặp cô và nói
chuyện với cô thì những câu hỏi đó đã được trả lời. Cô là một người rất
tâm lý, cô nói chuyện rất nhỏ nhẹ và thân thiện, được cô dẫn vào lớp và
giới thiệu trước lớp cũng làm tôi một phần bớt lo và ngại hơn. Lần đầu
tiên tôi thấy có bạn gái bước tới hỏi mình họ tên là gì rồi nói với các
bạn khác là tớ biết họ tên bạn ấy rồi nhé làm tôi vừa buồn cười vừa
ngại. Dần dần cũng quen trường mới, nội quy mới. Tôi bắt đầu làm quen
với từng bạn trong lớp, sau khi trải qua từng tiết học, tôi và các bạn
cũng quen dần với nhau.
Tại
ngôi trường mới này đã dạy cho tôi kỉ luật và nội quy của trường lớp,
dù nội quy và hình thức kỷ luật rất khắt khe nhưng cũng chính vì thế đã
tạo cho mỗi học sinh có nề nếp và nội quy riêng đối với bản thân mình,
để mình hoàn thiện hơn. Điều làm tôi thấy lạ nhất là tại sao ở đây chúng
tôi phải trải qua rất nhiều kỳ thi trong tháng rất chặt chẽ. Tới giờ
bản thân tôi cũng đã hiểu tại sao lại như thế. Nhà trường tổ chức các kỳ
thi để kiểm tra chất lượng mỗi học sinh qua từng chương học mới, nhằm
rèn luyện cho học sinh đức tính tự học. Lúc đầu thi còn xa lạ, nhưng giờ
đây tôi đã quen dần với các kỳ thi và quen dần với mọi người.
Cảm
xúc gần gũi và thân thiện hơn đến với tôi, ai ai cũng thân thiện dễ
mến. Có lẽ mai sau khi phải xa ngôi trường này, bạn bè thầy cô thì tôi
không bao giờ có thể quên được thầy cô và bạn bè những người đã quan tâm
và giúp đỡ tôi. Những kỷ niệm, những cảm xúc này sẽ giữ mãi trong long.
Dù có trong hoàn cảnh nào đi nữa tôi vẫn sẽ nhớ tới thầy cô, người cha,
người mẹ của mái nhà thân yêu ấy.